Với điều kiện vật chất văn minh phát triển như hiện nay, việc nuôi con nít bằng bùa phép có lẽ không còn sử dụng nhiều. Có chăng là ở những vùng sâu hẻo lánh, nơi mà ánh sáng văn minh khoa học chưa kịp về đến, người ta không biết tin vào đâu nên phải dựa vào thần quyền nhằm bảo hộ sinh mạng đứa trẻ đó thôi.
Còn ở giữa chốn phồn hoa đô hội, tiệm thuốc mọc đầy, bác sĩ dược sĩ tràn lan, chuyện đeo bùa giữ mạng cho con trở thành hiếm có.
Hãy tưởng tượng xem, nếu cho một đứa trẻ nào đó ra đường đeo tòn ten sợi chỉ đỏ có may cái túi đựng bùa, chắc là ba mẹ và bản thân đứa trẻ đó sẽ xấu hổ lắm.
Thật ra, sau này phép tắc cũng trở nên quyền biến hơn rồi. Người ta thường thay sợi chỉ đỏ bằng dây chuyền vàng, chữ phù thay vì viết ra giấy để đeo thì ông thầy tơm vào trong miếng vàng. Sau 3 tháng tơm lại một lần cũng được.
Nếu tôi còn làm thầy, chắc là tôi cũng phải làm một cuộc “cách mạng” như thế mới mong duy trì được pháp ấn của tổ sư…
Dù vậy, tôi vẫn gửi lên để mọi người tham khảo chữ phù nuôi con nít. Biết đâu sau này huynh đệ có về những vùng khỉ ho cò gáy, con nít bệnh hoạn nhiều mà mình không có đủ thuốc thang giúp đỡ, mình có thể làm phép này để bảo mạng hài nhi. Nếu không thì… sưu tầm cho biết vậy thôi.
Chữ bùa này dùng để cúng bệnh cho con nít khóc đêm.
Sau khi vẽ ra, tơm lại 7 lần hoặc 9 lần tuỳ theo con nít là nam hay nữ. Niệm bài chú triệu thần xin cúng cho đứa trẻ. Chữ bùa được vẽ vào giấy vàng, mực đỏ. Đặt bùa lên dĩa, để lên bàn thờ Phật cúng hương đăng trà quả 3 ngày rồi may 2 cái túi cho đeo ở 2 cổ tay.
Người có lòng tin và muốn thực hiện, sau này có dịp tôi sẽ nói rõ hơn